Hào môn quý nữ – Chương 214


Chương 214
Vẫn chưa hiểu rõ bản thân có suy nghĩ gì, Hạ Tân Dực đã dừng xe.
” Tôi đợi cậu ở đây. ” Hạ Tân Dực không có ý định xuống xe, đai an toàn không cởi, tay vẫn dừng trên vô lăng, ngồi tại chỗ bất động.
An Diễm nhẹ nhàng nhìn lướt qua, mở cửa xe ” Cùng đi. “

Read More »

Hào Môn Quý Nữ _ chương 213


Có lẽ do thay đổi đề tài quá nhanh, hoặc do lượng thông tin An Nhiên cung cấp quá lớn, an Quân Yến sửng sốt vài giây để tiêu hóa hết, nghe ý của chị, chị nhất định biết phong ba ở thị trường chứng khoán, không những thế, chị còn biết chuyện hắn âm thầm mưu tính, nhưng mà chị biết được bao nhiêu rồi.

Read More »

Về HP Quý Tộc….


Không biết còn ai ở đây để đọc những dòng này không.

Vô tình lướt ngang thấy bản edit của mình trên wattpad, tự nhiên bao suy nghĩ ùa về.

Nhớ cái ngày mình bước chân vào đọc Đam mỹ, lần đầu biết đến đồng nhân Harry Potter, lần đầu lần hai lần ba rồi lần bốn đọc Quý Tộc, sau đó vì quá yêu thích mà quyết định edit dù câu chữ ít ỏi vốn từ nghèo nàn.

Nhớ những lúc lần mò cách dùng Quick Translate, mò mẫm với bản raw, đọc từng bộ truyện để học kinh nghiệm edit mượt hơn. Rồi những lúc lén ba mẹ ra quán net để edit từng chương, chau chuốt từng chữ. Để rồi lại ước lên đại học thật nhanh để có thể chuyên tâm vào nó. Vừa buồn cười mà vừa hoài niệm.

Tự hỏi những người bạn đọc khi ấy đang như thế nào rồi nhỉ, Leo, bé MK… mỗi người rồi cũng có một con đường riêng của mình.

Quý tộc đối với mình không chỉ là một bộ truyện mà còn là cả một mảng ghép thanh xuân, một người bạn tinh thần. Ở bạn có tất cả những tháng năm nhiệt huyết và nông nổi nhất của mình, có ước mơ hoài bão ngây thơ nhất của mình. Được nhắn tin với những người chung sở thích, kết bạn với những người ở xa hàng trăm hoặc đến hàng ngàn cây số, nói những thứ mình nghĩ mà không cần phải suy nghĩ đắn đo,… nhiều lắm

Về bản reup và edit tiếp này, cũng hơi chạnh lòng xíu vì từng câu chữ tâm huyết của mình đi xa như vậy mà đến giờ mình mới biết, mà thôi, bởi vì mình không sở hữu Quý tộc, mình chỉ bất ngờ vì lượt đọc và những comment, hoá ra Quý tộc vẫn còn được yêu thích như vậy. Cảm ơn bạn đã yêu thích Quý tộc, chúc bạn có thể kiên trì và mang đến bản edit tuyệt nhất đến với mọi người.

Biết đâu đó, vào một ngày cảm xúc dâng trào nào đó, mình có thể có bản edit trọn vẹn Quý tộc của mình ở đây, 1 tháng, 1 năm, 2 năm, mình cũng không chắc nữa.

Tương lai mà

Chúc mọi người một buổi tối vui vẻ. Luôn hãy kiên trì nhé, rồi bạn sẽ tìm thấy con đường thích hợp dành cho mình thôi.

Gia lai, 23/03/23, một ngày tình cờ

Hào môn quý nữ – chương 213


Chương 213

Editor: Hoa Lam Tuyết

Là do chuyển chủ đề quá nhanh hay do lượng thông tin An nhiên đem đến, An Quân Yến sững sờ vài giây để tiêu hóa, theo như lời chị nói, chị ấy nhất định biết nội tình trong sự kiện lần này, hơn nữa còn biết hắn đứng đằng sau chuyện này, chỉ là chị ấy biết được bao nhiêu?Read More »

Hào môn quý nữ – chương 212


Chương 212

“Cô vẫn cứ bảo vệ cho hắn ta như thế?” An Diễm lần này mới đem lực chú ý đặt trên người An Nhiên, thái độ của An Nhiên đối với An Quân Yến hắn không thể nào hiểu nổi, bất kể là ai đều không thể nào tiếp thu được cha của mình có con riêng ở bên ngoài mới đúng, nhưng An Nhiên không chỉ tiếp nhận mà còn bảo vệ khắp nơi.

Read More »

Hào môn quý nữ – chương 209


Chương 209

Editor: Hoa Lam Tuyết

Thực mẹ nó một vở so một vở càng thêm phấn khích, An Tuấn Bình rời khỏi cửa lớn An gia, nửa đời người còn không kích thích bằng hai ngày hôm nay, không có tâm tư để ý An Gia Huy còn chưa rời khỏi thư phòng, tự mình lái xe rời khỏi, ngực nén một ngụm khí không xuất ra được, đèn đỏ sáng lên, đối mặt là ngã tư đường, đường đã đi vô số lần, bỗng nhiên không biết nên chạy đi đâu, chần chờ nửa ngày, phía sau vang lên tiếng còi xe.

“Shit!” Nện mạnh vào vô lăng, sau đó tùy tiện chọn một phương hướng rồi khởi động xe, năm đó người đứng sau vụ bắt cóc, Từ Tuệ Linh có một phần, ầm ỹ một trận, hắn liền chuyển ra khỏi nhà, sau đó, nhận thức Liễu Mạn, một nữ nhân cùng mẹ An Quân Yên rất giống nhau, luận diện mạo cũng không phải rất giống, chỉ là dịu dàng kia cùng trí nhớ của hắn giống nhau như đúc.

Trí nhớ như thủy triều một khi mở ra, chuyện cũ từng dòng hiện lên trước mắt, nguyên tưởng rằng người sẽ không bao giờ xuất hiện nữa, lại gắt gao dây dưa cùng một chỗ, dừng xe lại, người luôn dừng lại nơi yến hội phồn hoa, giờ phút này lại đứng bên con đường yên tĩnh, nước sông từ từ lưu động, cuồn cuồn từng luồng gió lạnh.

Châm một điếu thuốc, hít sâu một ngụm, cũng không thể giảm bớt buồn bực trong lòng, lấy di động, lục tìm danh bạ, lướt lên xuống vài lần lại không có một người có thể tâm sự, Liễu Mạn? Thế thân chính là thế thân, cho dù giống nhau cũng không phải người kia.

“Uy ?”

Đang lúc suy nghĩ không biết phiêu đi nơi nào, điện thoại trong tay vang lên, An Tuấn Bình hơi sửng sốt một chút, nhìn tên trên điện thoại, người hắn gọi chính là người bấy lâu nay hắn không để ý đến, con gái lớn của hắn, An Nhiên.

Tuy rằng không biết vì sao hắn lại theo bản năng gọi cho An Nhiên, hoặc có thể do hắn không cẩn thận ấn nhầm, bất quá An Nhiên dù sao cũng là con gái hắn, cũng được xem là người thân cận.

“Ngươi hiện tại bận chuyện gì sao? Nếu không bận thì đến bên đây, ta ở…” Báo ra địa chỉ, An Tuấn Bình nhìn nước sông chảy mà phát ngốc, thẳng đến thuốc chảy tàn thiêu đến đầu ngón tay, mới phản ứng lại chính mình bị cái gì, xem ra chuyện hôm nay ảnh hưởng đến hắn không nhỏ, thậm chí có chút loạn thần.

Chau mày, ném mẩu thuốc lá, mở cửa xe, cất bước đi đến bờ sông, tay chống rào chắn, gió lạnh thổi qua, đầu cũng thanh tỉnh một ít.

Không bao lâu, một chiếc xe chạy lại gần, đầu tiên xuống xe là Tôn bá, tự giác đến ghế sau mở cửa xe, An Nhiên lúc này mới đi ra.

An Tuấn Bình đứng tại chỗ, nhìn một màn Tôn bá tất cung tất kính, tổng cảm thấy có chút không giống trong ký ức, Tôn bá vẫn làm quản gia trong nhà hắn, nhưng trước giờ chưa từng thấy hắn cung kính với mình như thế, hay là An Nhiên lưu lại hắn, cho hắn thêm chén cơm? Hắn nhớ rõ chính mình giống như không có hà khắc chuyện lương bổng.

“Ba.” An Tuấn Bình nghe tiếng kêu ấy, lại nhìn người đang đến gần, đứa con gái rất ít khi chú ý đến, nay lại trưởng thành có chút xa lạ.

“Đến đây a.” An Tuấn Bình áp chế cảm xúc xa lạ trong lòng, hắn nghĩ, An Nhiên đã có 7 năm không gặp, khó tránh khỏi sẽ có chút xa lạ.

An Nhiên ứng một câu, không tính chủ động mở miệng, lúc cô nhận được điện thoại hơi sửng sốt một chút, ba ba chưa từng chủ động tìm cô, nhưng lúc này lại gọi, cảm thấy có chút vi diệu.

Nhìn thái độ An Nhiên xa cách, An Tuấn Bình trong lòng ngược lại có chút không thoải mái, bọn họ là cha và con gái, cho dù ở công ty hai người là cấp trên và con gái, vì thế, đến bây giờ tình thương của cha trỗi dậy trong lòng An Tuấn Bình, muốn cùng An Nhiên hảo hảo ở chung.

“Ở công ty đã thích ứng chưa?” Tốt xấu từng trên thương trường vài mươi năm, không trường hợp hắn không khống chế được.

“Hoàn hảo.” Cho dù trong lòng nghi hoặc như thế nào, trên mặt lại không để lộ nửa điểm, cố ý kêu cô đi ra, không phải chỉ để hỏi vấn đề thích ứng ở công ty hay không đi, thời gian cô vào công ty không ngán, hiện tại mới đến hỏi, có phải quá muộn hay không.

An Tuấn Bình tuyệt đối cảm thấy phương thức mình bắt đầu không sai, giữa ba nữ nhân, hiện tại hắn chỉ tìm được An Nhiên, vừa biết được tâm tư của mẹ với An Quân Yến, hắn đầu thực loạn, không biết nên dùng tâm tư gì nhìn mặt hắn, An Cẩn, vẫn luôn đứng bên phía mẹ nó, mở miệng ngậm miệng đều phải nhắc tới Từ Tuệ Linh, hắn không muốn nghe tới tên cùng chuyện liên quan đến con người đó, mà An Nhiên lại không giống, cô cũng không chủ động nhắc tới ai, cùng An Quân Yến thân cận, cùng bởi vì mình tìm nó, càng nghĩ càng cảm thấy tìm An Nhiên thật sự quá đúng.

“Vẫn ở lại nhà bạn sao?” Nhớ tới An Nhiên trở về lâu như vậy, giống như không về nhà.

Nghi hoặc càng ngày càng nhiều, thần sắc vẫn như trước không thay đổi trả lời vấn đề của hắn “Không có, con tự mình trụ.”

An Tuấn Bình vừa định mở miệng kêu cô về nhà ở, nhưng mà, về thế nào đây?

“Con thân con gái một mình ở bên ngoài không an toàn, nếu không về nhà đi, cùng ém gái con có thể chiếu cố lẫn nhau.” Nghĩ nghĩ, cho dù hắn không chuyển về nhưng Từ Tuệ Linh dù sao cũng là mẹ An Nhiên, chẳng qua vừa nói xong, hắn còn có chút hối hận, năm đó Từ Tuệ Linh cũng không vì An Nhiên là con gái cô ta, mà không bắt cóc An Nhiên.

“Không cần, con một người đã quen.” Lúc này An Nhiên trong lòng không ngừng đoán An Tuấn Bình tìm mình đến có mục đích gì, mấy vấn đề vừa rồi, làm cô có chút không hiểu, quan tâm bất ngờ, làm lòng cô từng trận âm hàn.

Nói đến đây, An Tuấn Bình cũng không có nhắc lại, chuyện năm đó, An Nhiên còn không biết, hắn cũng không tính nói, qua liền trôi qua.

“Ở nước ngoài có khỏe không, ba mấy năm nay đều vội vàng công tác, còn muốn chiếu cố Quân Yến, không quan tâm đến con, con đừng quái ba.” Không khí coi như hòa hợp, An Tuấn Bình đề cập đến thân tình, đem bảy năm chưa từng quan tâm, một câu nói xem như qua hết.

Lúc này, An Nhiên xem như thăm dò được ý của hắn, cô có nên vì hắn quan tâm mà cảm thấy vinh hạnh, bảy năm, trừ bỏ sinh hoạt phí định kỳ, cô cái gì cũng không nhận được, một cuộc điện thoại, một tiếng ân cần thăm hỏi.

“Con không trách ba.” Đúng vậy, một chút cũng chưa trách, cô đã sớm không còn chờ mong.

Có lẽ là thái độ An Nhiên từ trước giờ đều thản nhiên như vậy, An Tuấn Bình cũng không thấy được chỗ nào không đúng, vẫn như cũ cảm thấy quan hệ hai cha con ngày càng kéo gần, ngươi xem, hắn giải thích một chút, An Nhiên còn tri kỷ nói không trách hắn, thật tốt.

Buồn bực trong lòng An Tuấn Bình liền vơi đi chút, liền hướng phần không thoải mái đó mà gợi chuyện “Con cảm thấy Quân Yến thế nào?”

Từ có lệ chuyển thành cẩn thận, cô cảm giác được, hiện tại mới chính là nguyên nhân cô được gọi tới, cô bị xem nhẹ nhiều năm, cũng chỉ là thứ thuốc nhớ lại, cứu vãng chút nghiệp chướng trong lòng hắn.

“Rất tốt, rất hiểu chuyện.” An Nhiên nói ra cái nhìn trong lòng, không biết An Tuấn Bính muốn đáp án như thế nào.

An Tuấn Bình nghe xong, lại chau mày, mấy năm nay, hắn bỏ rất nhiều tâm lực trên người An Quân Yến, dạy hắn chuyện công ty, mà An Quân Yến cũng thực không chịu thua kém, bắt đầu cực nhanh, hiện tại đã có thể ngồi chung với An Gia Huy, ở công ty không tính thấp, trước mặt giám đóc còn có thể nói chuyện, nhưng cố tình xảy ra chuyện hôm nay, ý tứ mẹ hắn là không quan tâm An Quân Yến, như vậy khả năng tương lai An Quân Yến kế thừa An thị là không khả năng.

An Nhiên đứng một bên không nói, âm thâm chú ý nét mặt người bên cạnh, chẳng lẽ Quân Yến xảy ra chuyện gì, dựa vào thái độ của ba đối với Quân Yến, không thể nào xảy ra tình trạng hiện tại.

“Ba, có phải Quân Yến xảy ra chuyện gì không?” Có nhiều chuyện là không thể hoàn toàn nắm giữ, tỷ như hiện tại đã xảy ra cái gì, cô hoàn toàn không rõ ràng lắm.

An Tuấn Bình lắc lắc đầu, “Không có gì, chỉ là nói chuyện thôi, Quân Yến cũng chỉ có người chị là con yêu thương nó.”

Lúc này, trong lòng An Tuấn Bình không thể không cảm thán một tiếng, nếu An Quân Yến cùng An Nhiên thật là đồng phụ đồng mẫu chị em ruột thì tốt rồi, cũng sẽ không có chuyện hiện tại, nếu lúc trước hắn không nghe theo an bài trong nhà cùng Từ Tuệ Linh kết hôn, có phải rất nhiều chuyện sẽ khác đúng không.

“Con còn nhớ rõ Liễu Mạn lần trước nhìn thấy ở An gia chứ?” Phiền muộn không nơi thoát, vì thế bật thốt lên, An Tuấn Bình liền đem chuyện trong lòng nói ra.

Hai cái đề tài chuyển biến quá lớn, nhưng An Nhiên cảm thấy nhất định có liên quan, gật gật đầu, ý tỏ chờ câu tiếp.

“Liễu Mạn cùng mẹ Quân Yến rất giống, giống nhau ôn nhu, nụ cười rất thu hút người người khác, trong đó cũng bao gồm ta.”

An Nhiên lẳng lặng nghe, không xen mồm, cô biết, ba là ở nói mẹ Quân Yến, một  người Quân Yến chưa bao giờ chạm vào.

“Lúc ba biết cô ấy, còn không biết mẹ con, chúng ta là bạn cùng học, bởi vì chuyện công ty, không thể thường xuyên đến trường, càng đừng nói tham gia hoạt động, nhưng mẹ Quân Yến thực sự rất nhiệt tình, với ai cũng như nhau, khi đó có hoạt động tập thể, cả lớp nhất định đều phải đến, mẹ Quân Yến chờ ngay dưới lầu An thị, ba khi đó mới vào An thị, không thể bỏ đi, nhưng mẹ Quân Yến sau khi bị ba cự tuyệt, như trước không buông tha, mỗi ngày ở dưới lầu chờ, nhìn thấy ba là bắt đầu khuyên bảo, rốt cục ba nghe đến phiền, thường xuyên qua lại, chúng ta liền quen thuộc, chuyện công ty cũng không bận rộn như vậy, ở trường học thời gian cũng nhiều hơn, ba lần đầu tiên tiếp xúc một cô gái ngay thẳng như vậy, cảm thấy cô ấy thực khác biệt, vì thế, chúng ta liền nói chuyện yêu đương, nhưng ngày không bao lâu, mẹ, cũng chính bà nội con biết được, cực lực phản đối ba và mẹ Quân Yến cùng một chỗ, hơn nữa trực tiếp bắt ba đính hôn, mẹ Quân Yến cũng ngay tại khi đó đưa ra ý chia tay, ba níu giữ lại vài lần, nhưng đều không thành công, vì thế ba liền cùng mẹ con đính hôn, sau đó kết hôn, thẳng đến, một lần nọ, gặp lại cô ấy.” Câu nói kế tiếp, An Tuấn Bình rốt cuộc không nói nổi nữa, buổi tối hôm đó, hắn thậm chí nghĩ là mộng, thẳng đến, An Quân Yến  được đưa tới trước mặt hắn, mới tin chuyện này từng xảy ra.

—— đề lời nói với người xa lạ ——

Ai đều có một cẩu huyết đi qua, An Ba ba cũng không thể ngoại lệ, cô bé lọ lem cùng vương tử ngạch chuyện xưa, không phải từng cái đều như vậy hoàn mỹ, ╮(╯▽╰)╭

Mai kia cuộc thi, khả năng sẽ không càng, mọi người thị cụ thể tình huống đi. ╭(╯3╰)╮

 

 

 

 

Hào môn quý nữ – chương 208


Chương 208

Editor: Hoa Lam Tuyết

Thời gian một ngày, tuy rằng không tạo thanh tổn thất lớn, giá cổ phiếu cũng đã tăng trở lại, một thời gian ngắn đã bắt đầu ổn định, bất quá, cho dù là như thế, đối với nội bộ ban giám đốc An thị mà nói đây không phải chuyện nhỏ, toàn bộ ban giám đốc hoàn toàn bị thay đổi, tạo thanh một thế cục mới.

An thị bị nhiễu loạn, An lão gia tử xem thông tin trên tivi tức giận ném nát điều khiển từ xa, sắc mặt xanh mét, đây là lần đầu tiên An lão gia tử tức giận đến vậy, An lão phu nhân cũng bị kinh hách, tin tức bà cũng thấy được, chuyện lần này áp không được, ngay cả phóng viên cũng đã tuyên bố, nhưng Tuấn Bình vừa mới kế nhiệm, xảy ra chuyện như vậy cũng không tốt.

“Lão gia đừng nóng giận, kêu Tuấn Bình bọn họ trở về hỏi một chút.” An lão phu nhân ở bên đề nghị, không vội vì con trai biện bạch, đây cũng là thủ đoạn để An lão phu nhân luôn ngồi vững vị trí nữ chủ nhân An gia, việc đầu tiên cần lo lăng không phải ai khác, mà An lão thái gia phải là người đầu tiên, tiếp theo cần suy nghĩ phương pháp nào để mình có lợi ích lớn nhất.

“Lập tức kêu vài thằng nhóc con kia trở về! Cứ tiếp tục để chúng muốn làm gì thì làm, sớm muộn An thị cũng sẽ mất trên tay chúng nó!” An lão gia tử giận không có nơi phát, ông còn chưa có chết đâu, An thị đã bị bọn nó làm đến chướng khí mù mịt.

An lão phu nhân hướng lão quản gia nháy mắt, sau đó trầm mặc không nói ngồi ở một bên, vô luận là trấn an cảm xúc hay vì von trai giải vây, bà đều không muốn làm, khi chưa biết tình huống cụ thể, cái gì cũng không làm so với bất cứ điều gì đều an toàn, lấy bất biến ứng vạn biến.

Rất nhanh, An Gia Huy cùng An Tuấn Bình hai huynh đệ chạy trở về, nhận được điện thoại của quản gia hai người biết không phải chuyện tốt, chỉ là An Gia Huy luôn bình tĩnh, có chút lơ đễnh, so với sắc mặt trầm trọng của An Tuấn Bình, An Gia Huy ngược lại càng giống như đi chơi.

Trang quản gia vừa thấy hai người đi tới, khom người “Hai vị thiếu gia, lão gia ở thư phòng chờ hai người.”

Hai người ai cũng không nhìn ai, hướng thư phòng đi tới, An lão gia tử nhìn tin tức đưa tới, sắc mặt càng ngày càng đen, lúc cửa phòng được mở ra, giận không thể đem tập văn kiện đập vào mặt An Tuấn Bình, tuyệt không lưu tình.

“Nhìn chuyện tốt hai người các ngươi làm, các ngươi có phải muốn tức chết ta đúng không!” An lão gia tử tay đều giận phát run, thực hận không thể thứ mình ném không phải là giấy, mà là cục gạch có thể làm họ hoàn toàn biến mất.

Miễn một hồi tai bay vạ gió An Gia Huy vui sướng nhìn An Tuấn Bình bị đập, đây có lẽ là lần đầu tiên An Tuấn Bình chật vật đến vậy đi, cho dù hôm nay đến là biển lửa, cũng đáng!

An Tuấn Bình giờ phút này ngay tại bên cạnh An Gia Huy, cũng là người đầu tiên nhận thấy ý cười của hắn, cái ót vừa bị ném ẩn ẩn còn đau đớn, nhưng nỗi đau này so với xấu hổ trong lòng hắn lúc này hoàn toàn không đáng nhắc đến, hắn cùng An Gia Huy tranh đấu vài thập niên, hiện tại bị An Gia Huy chê cười, mà hắn cái gì cũng không làm được, cảm giác này so với chết còn khó chịu hơn.

An lão gia tử nào quan tâm hắn có vui hay không, ông chỉ quan tâm tâm sức mấy mươi năm của ông bị người khác cuỗm đi “Giống đồ ngốc đứng ở đó làm gì! Còn không nói rõ ràng tại sao lại như thế này!”

An lão gia tử đè nặng tức giận trong lòng, hắn luôn suy nghĩ tin tức thu được, tuyệt đối là người bên trong làm ra, nếu người ta đều ra tay, ông tất phải đem người đó tìm ra, làm cho hắn phải hối hận khi đánh chủ ý lên An thị!

Biết chuyện lần này ảnh hưởng quá lớn, An Tuấn Bình cố nén phẫn hận, thành thành thật thật tiến lên vài bước, cúi đầu nhẹ giọng đáp “Ba, lần này là sơ sẩy của con, thật không ngờ sẽ có người gian lận bán tháo cổ phần công ty.”

An Tuấn Bình nói đến đây nhìn thoáng qua An Gia Huy một chút, An Gia Huy chán ghét liếc mắt trở về, lần này xảy ra chuyện làm cho ba tức giận còn muốn tha mình xuống nước, thật sự độc ác giống mẹ hắn.

Hai người có qua có lại, không tiếng động đối địch, An lão gia tử xem ở trong mắt, càng thêm tức giận: “Ta mặc kệ các ngươi bình thường nháo như thế nào, không phải chuyện gì lớn ta đều mắt nhắm mắt mở bỏ qua, hiện tại đâu, các ngươi nhìn xem, mất mặt, bên ngoài không biết bao người cười vào mặt An gia, nếu các ngươi không muốn ở lại An thị, thì cút hết đi!”

An lão gia tử đây là cực kỳ tức giận, đều nói ra những lời này, An Tuấn Bình vừa mới thượng vị không bao lâu, hiện tại không thể liền xuất hiện sai lầm: “Ba, con biết sai rồi, nhưng lần này cũng không thể hoàn toàn trách con, con không biết sự tình sẽ bị người hữu tâm lợi dụng, chuyện này nhất định là người bên trong làm.”

“Vậy ngươi như thế nào không nói vi sao lại bị người lợi dụng, nếu ngươi trước đó công bố tin tức, sẽ biến thành như vậy sao?” Đây mới là chỗ mấu chốt, đúng là người trong công ty làm, nhưng hắn không có lỗi sao.

An Tuấn Bình bắt đầu còn có chút cảm xúc trào dâng, nhất thời lại bị diệt một nửa, nhưng để hắn gánh chịu toàn bộ sai lầm thấy thế nào cũng chịu thiệt: “Còn không phải bởi vì An Gia Huy, bọn họ muốn xuất 5% cổ phần công ty, ta làm tổng tài có thể ít hơn bọn hắn, lần này bán tháo cổ phần công ty thật sự rất nhiều, con sợ xảy ra ngoài ý muốn nên mới không thông báo.”

Một chậu nước bẩn liền hắt lên người An Gia Huy, tuy rằng đó đều là sự thật, nhưng là An Gia Huy sao có thể ngồi im mặc An Tuấn Bình: “Ta đây không phải vì tổng tài mới mà ăn mừng sao, sao ta lại sai rồi.”

Ngữ khí trào phúng, làm An Tuấn Bình giận không thể nén, nhưng tình huống hiện tại tuyệt không cho phép.

“Được rồi! Các ngươi im lặng một chút đi, chuyện này còn chưa đủ sao, An Gia Huy, ngươi nói, chuyện lần này không liên quan đến ngươi.” An lão gia tử không muốn nhìn hai người bọn họ cãi nhau, hắn thầm muốn tìm ra người đứng sau chuyện này là ai, giống An Tuấn Bình nói, lần này cổ phần công ty bán ra rất nhiều, tin tức đưa tới người thắng lớn nhất cũng chỉ có 10% cổ phần, nhưng thân ở thương trường nhiều năm, trực giác nói ông biết, con số thật không chỉ nhiêu đó.

Hai người lập tức im lặng, lúc này không nên làm chuyện vô bổ, hiện tại An lão gia tử đang nổi nóng, lại làm ra chuyện gì, không phải tự tìm không thoải mái sao.

“Các ngươi nói đi, chuyện lần này, có thể là ai làm.” Hiện tại không phải lúc truy cứu trách nhiệm, chuyện đều đã xảy ra, hiện tại cần là bổ cứu, tìm ra người đứng sau, đem cổ phần công ty chuộc về, hắn cũng không muốn chưa vào quan tài An thị đã phải đổi họ.

An Gia Huy không tính toán nhiều, nói ra vài cái tên, mà An Tuấn Bình lập tức nói ra mấy người bị hắn xếp vào sổ đen, người đầu tiến hắn muốn nói chính là An Gia Huy, nhưng xem bộ dạng của ba, hẳn không muốn nghe đáp án này.

“Ta cảm thấy khả năng lớn là Quý gia.” Làm ra chuyện này, ngoài gan lớn, cần có tài lực, có thể chịu lỗ mà còn muốn thu mua, còn có thể dọn sạch dấu vết khiến hắn không tra ra được, đây mới là điều cần cân nhắc.

Này nhất đoán, được hay người khác trong phòng tán đồng, không thể nghi ngờ, Quý gia có năng lực này cũng có dã tâm, thương trường không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích, bọn họ đều hiểu rõ.

Thấy ý kiến của mình được tiếp nhận, An Tuấn Bình lại tiếp tục: “Hắn nhất định là cùng ai đó trong ban giám đốc An thị hợp tác, liên thủ làm .”

An Tuấn Bình như thế nào cũng không quên kéo An Gia Huy xuống nước, dựa vào cái gì chuyện lần này hắn một người gánh chịu, huống chi chuyện lần này nhất định liên quan đến An Gia Huy.

An Gia Huy lại không ngốc, như thế nào không có nghe ra An Tuấn Bình ý tại ngôn ngoại, An Diễm cùng Quý gia vẫn đi rất gần, mà An Diễm lại là con hắn, khó tránh khỏi nhấc lên quan hệ, An Tuấn Bình đơn giản chính là lấy này đó nói chuyện.

“Thế nhưng ta như thế nào nghe nói, có người giống như đem con gái mình đưa đến trước mặt người ta đâu.” Tin tức đều như nhau, An Tuấn Bình có tâm tư gì, ngươi biết ta cũng biết, nửa cân đối tám lạng ai cũng không hơn ai.

Bỗng nhiên bị An Gia Huy phản kích, An Tuấn Bình cảm thấy chuyện cần làm đánh bay âm mưu của An Gia Huy “Hai đưa từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cảm tình tốt, ta có thể ngăn cản sao.”

“Được rồi, đừng ầm ỹ nữa, ta đều bị các ngươi ầm ỹ đến đau đầu.” An lão gia tử lớn tiếng khiển trách hai người, đợi thư phòng lại im lặng sau, tiếp tục nói xong: “Mặc kệ chuyện lần này có liên đến Quý gia hay không, vài năm nay họ cũng không an phận, mượn chuyện lần này, gõ gõ bọn họ, nếu là do bọn hắn làm nhất định sẽ có chuẩn bị.”

An lão gia tử dù sao cũng đi ra từ thương trường, Quý Chí Cương trong mắt hắn cung chỉ là tiểu bối, bị tiểu bối dắt mũi thật không tốt.

An gia huynh đệ thu được lệnh lại suy nghĩ, An, Quý hai nhà tuy rằng là thế giao, nhưng trên thương trường, lại là địch nhân, chống lại là chuyện sớm hay muộn, An Tuấn Bình kỳ thật rất sớm đã muốn cùng Quý Chí Cương đánh một hồi, ai bảo Quý Chí Cương hắn thanh danh đều ép hắn một đầu, hắn rõ ràng là người điều hành An thị, như thế nào hắn đều phải đứng trên mới đúng.

“Ba, chuẩn bị là ý gì?” An Tuấn Bình không quá xác định nên làm như thế nào, trực giác nên hỏi.

“Hạ gia, là tiền lệ.” Câu nói đầu tiên liền quyết định, nhiều năm chưa từng nghe đến, giờ đây lại xuất hiện trước mắt mọi người.

Anh em An Gia Huy cũng thật lâu chưa nghe nói đến Hạ gia, khi đó, bọn họ đều tiếp xúc kinh thương chưa bao lâu, khi đó ba vẫn còn nắm giữ công ty, khi đó Quý thị vẫn chưa huy hoàng như hiện tại, khi đó vẫn còn Hạ gia.

“Đúng rồi, Tuấn Bình, An Cẩn cùng Quý Ngôn cảm tình hẳn rất tốt.” An lão gia tử đề tài vừa chuyển, còn nói đến trên người An Cẩn.

An Tuấn Bình gật gật đầu, ẩn ẩn đoán được dụng ý An lão gia tử, cũng không dám nói ra miệng, tuy rằng nhiều năm không thân cận, nhưng hắn còn nhớ rõ khi đó đứa nhỏ mình rất thương yêu, nay An lão gia tử đề cập đến Quý gia, An Cẩn cùng bọn họ qua lại gần quá không tốt.

“Ngươi qua mấy ngày thì kêu Quý Chí Cương đến An gia, nếu hai đưa nhỏ cảm tình tốt, quan hệ thông gia hẳn không tồi.” Cảm xúc táo bạo dần dần thu liễm, vô luận là người thần bí hay là Quý gia muốn khống chế An gia, cũng không dễ buông tha như vậy.

 

Chương 208.2

An Tuấn Bình muốn nói vài cây, lời đến bên miệng, nhìn lão gia tử như có tính toán khác, lại nuốt trở vào, tình cảnh hiện tại của hắn không nên làm phật ý lão gia tử, tức giận chưa vơi, hắn còn muốn đưa đầu lên, đầu óc cũng không rút gân, tự đi tìm phiền phứt, nhẹ giọng ứng tiếng.

“Lần sau nếu xuất hiện loại chuyện này lần nữa, ngươi tự biết hậu quả.” Sai lầm phạm vào một lần, tình có thể tha, tái phạm, không thể tha thứ, cho dù chuyện lần này do có người hữu tâm theo dõi, An lão gia tử đã muốn thực khoan dung cho con ông một lần cơ hội.

An Tuấn Bình tự nhiên biết ý ông, lật thuyền trong mương hắn cũng không cam lòng, tức giận đến nghiến răng cũng không biết cắn ai, chỉ có thể nhẫn.

“Được rồi, ngươi đi xem mẹ ngươi đi, bà ấy cũng lo lắng, An Gia Huy, ngươi lưu lại.” Chuyện xảy ra, trong lòng ông có tính toán, kêu hai đứa thành sự không thấy bại sự có thừa này về, cũng vì xuất cổ ác khí trong lòng ra ngoài, đám hồ li trong ban giám đốc không có cổ phần, hắn mặc kệ, cũng không xen vào, nhưng bọn hắn ném nhiều cổ phần, một cái rắm cũng chưa thả.

An Tuấn Bình cái gì cũng chưa hỏi,  nhìn An gia Huy một cái, sau đó ra ngoài, cho dù tò mò hai người nói cái gì, nhưng hắn cũng không ngốc đi nghe lén, vẫn là đi xem mẹ mình trước, không chừng còn biết chút sự tình.

Lúc An Tuấn Bình tìm thấy An lão phu nhân, bà đã làm bánh xong chờ hắn, bộ dáng nhàn nhã, giống như An thị nháo như thế nào cũng không liên quan đến bà.

“Mẹ.” Kiêu ngào như An Tuấn Bình trước mặt mẹ mình cũng thu liễm không ít.

An lão phu nhân  nhìn con trai, biết hắn nhất định bị phê bình một phen “Tuấn Bình a, chuyện lần này làm thật sự có điểm khó coi.”

Không giống An lão gia tử nghiêm khắc trách cứ, An lão phu nhân chỉ thản nhiên nói một câu, An Tuấn Bình trong lòng dễ nhận hơn một chút, không khỏi bắt đầu kể lể, đem chính mình làm sao bị cha con An Gia Huy đào hố tính kế thêm mắm dặm muối nói một lần.

“Hừ, ta thấy ngươi không biết thu liễm, đều đã ngồi lên vị trí tổng tài, còn có thể bị người tính kế, trách ai, ta thấy người xứng đáng!” An lão phu nhân nửa đời đi theo bên người An lão gia tử, đối với chuyện trên thương trường, tuy rằng không tình thông giống An lão gia tử, nhưng cũng hiểu được ít nhiều, con có sai, nhưng cũng không thoát một đám sói tính kế.

Người mẹ luôn yêu thương mình nói mình xứng đáng, làm An Tuấn Bình không khỏi có chút ủy khuất, “Mẹ, còn đã đủ thảm, người còn nói con như vậy, người là mẹ ruột của con đó, sao không an ủi con chứ.”

An lão phu nhân liếc liếc mắt một cái, cười khẽ “Yên tâm đi, ba ngươi trong lòng đều biết, năm đó Hạ gia cũng đứng đầu một phương, không phải bị ba ngươi làm cho không còn sao, Quý thị đã là gì, con còn quá non.”

Nghe An lão phu nhân nói, An Tuấn Bình khẳng định bên trong có ẩn tình: “Mẹ, người có phải biết chuyện gì đúng không, người mau nói.”

An Tuấn Bình đưa đầu hướng An lão phu nhân, muốn thám thính chút tin tức, An lão phu nhân vỗ hắn một phát.

“Con xem con hiện tại giống cái gì, nào có bọ dạng tổng tài, việc này chính con không biết suy nghĩ sao, ba con không tiết lộ gì sao hả.” An lão phu nhân có chút hận rèn sắt không thành thép, đám tiểu bối Quý gia cũng không ngu, lão gia đánh chủ ý gì, động não chút là hiểu được.

An Tuấn Bình cũng không quan tâm nơi bị đánh, suy nghĩ lời An lão phu nhân nói, liên hệ với trước đó: “Ba là tính… ?”

An Tuấn Bình thông minh không nói ra câu nói kế tiếp, thử hỏi, trong lòng sáng tỏ.

An lão phu nhân không thừa nhận cũng không phủ nhận, uống một ngụm trà.

“Nhưng mà, ba nói muốn đem An Cẩn gả đến Quý gia, kia không phải hủy cả đời Cẩn nhi sao.” An Tuấn Bình không dám ở trước mặt An lão gia tử nhắc tới, nhưng trước mẹ mình có gì không thể nói, từng rất thương yêu nó, hiện tại tuy không giống trước, hắn không phải không thích An Cẩn, nhưng sau khi có An Quân Yến, hắn đem tâm tư đều đặt trên người An Quân Yến, quan tâm đến An Cẩn cũng ít đi, nhưng không có nghĩa là không có.

Nghe lời An Tuấn Bình, An lão phu nhân cũng không có gì kinh ngạc “Lấy hay không lấy chồng là chuyện lớn, nói sau, ta xem nha đầu An Cẩn kia thích Quý Ngôn, nói không chừng còn cho rằng là chuyện tốt đâu, cho dù thực có chuyện gì, An gia cũng không phải nuôi không nổi, An gia tiểu thư, khối người muốn cần a.”

Cho dù có An lão phu nhân khuyên bảo, An Tuấn Bình vẫn có chút khổ sở, bất quá ngẫm lại, An Cẩn từ nhỏ liền nhận định Quý Ngôn, nói không chừng thật đúng là vui, vì thế, cũng không nhắc lại, đến lúc đó hỏi ý An Cẩn là được.

Giải quyết tâm sự, ủy khuất trong lòng cũng vui không ít, tâm tư vẫn đè ép dưới đáy lòng lại rục rịch, “Mẹ, con muốn nói một chuyện.”

An Tuấn Bình mang theo chút cẩn thận, có chút áy náy, An lão phu nhân khẽ hừ một tiếng ý bảo hắn nói.

“Con muốn ly hôn.” An Tuấn Bình vẫn nói ra, ý nghĩ này hắn đã nghĩ không dưới ngàn lần, đặc biệt mỗi lần lại càng mạnh hơn, ý tưởng liền càng thêm mãnh liệt, sự kiện năm đó mẹ cũng biết, hẳn là sẽ đáp ứng.

“Hảo”, “Tùy ngươi” trong dự kiến không xuất hiện, ngược lại nghe thấy tiếng tách trà đặt mạnh lên bàn.

“Vô liêm sỉ! Ta không đồng ý!” An lão phu nhân cảm xúc rõ ràng kích động, cho dù An Tuấn Bình chuyện không nhỏ, bà cũng không tức giận giống bây giờ.

An Tuấn Bình không rõ vì sao mẹ phản ứng lớn như vậy, hắn cùng Từ Tuệ Linh mấy năm nay như người xa lạ, hiện tại hắn cũng đã làm An thị tổng tài, tại sao còn muốn bị trói buộc.

“Mẹ, con đã muốn suy nghĩ thật lâu, người cũng không phải không biết chuyện năm đó, cô ta tâm tư ác độc, kêu người bắt cóc An Quân Yến, thậm chí ngay cả An Nhiên đều không buông tha, cho dù An Quân Yến không phải cô ta sinh ra, nhưng An Nhiên phải a, ngay cả thân sinh nữ nhi đều có thể xuống tay còn có cái gì không dám làm, cùng người như vậy làm vợ chồng, con thấy sợ hãi.” Nhắc tới chuyện quá khứ, An Tuấn Bình còn một bụng oán khí, cũng bởi vì chuyện lần đó, hắn cùng Từ Tuệ Linh hoàn toàn tan vỡ, từ nay về sau chuyển sang phòng bên cạnh ở.

An lão phu nhân cảm xúc không giống An Tuấn Bình như vậy căm giận bất bình, ngược lại ổn định, “Ta biết con còn ghi hận chuyện trước kia, nhưng còn cũng đừng quên, đây đều chuyện tốt con làm ra, nếu không có An Quân Yến, có thể xảy ra chuyện này sao, để con nuôi con người người khác, con vui không?”

An Tuấn Bình nói không ra lời, muốn phản bác lại không biết nói sao, chỉ nhỏ giọng than thở vài câu, nói cái gì Từ Tuệ Linh ác độc.

“Con là con ta, chuyện chùi mông cho còn, ta đều làm, Tuệ Linh là con dâu hiền, không có An Quân Yến, thì giúp con không ít chuyện, nếu không phải lúc sinh chị em An Nhiên bị thương thân mình, nào có chuyện An Quân Yến, ngươi cũng biết An Triệu Phong cùng ngươi, An Gia Huy hai người thân phận không giống, như thế nào làm sao không có người như An Quân Yến.” An lão phu nhân tận tình khuyên bảo, con bà bà rõ, cần khuyên như thế nào, hướng nơi nào khuyên.

An Tuấn Bình cũng không lầm bầm nữa, hiển nhiên lời này nghe lọt tai, yên lặng nghe.

“Chuyện lần đó, không trách Tuệ Linh, là ta đồng ý, con cũng đừng nhớ kỹ chuyện cũ, mấy năm nay chuyện các con ta đều thấy cả, có thời gian cùng Tuệ Linh từ từ mà nói chuyện.” Qua vài năm, An lão phu nhân rốt cục mở miệng vì Từ Tuệ Linh nói chuyện, chuyện năm đó làm quá vụng về, nháo đến tai An lão gia tử, mình bà sao có thể nói đỡ? Chịu chút đau khổ cũng không sao.

An Tuấn Bình tuyệt đối không thể tưởng được chuyện Từ Tuệ Lình lại được An lão phu nhân đồng ý, lập tức trừng mắt, không thể tin hô nhỏ một câu, “Kia nhưng là cháu nội người đó!”

“Cháu nội? Một đứa con riêng do một nữ nhân không thân phận sinh ra mà thôi, con cũng không nhìn xem An Gia Huy sinh một đàn, lại có mấy đứa được xem là con cháu An gia.” An lão phu nhân lúc nói ra lời này lộ ý ra khinh bỉ, mấy chuyện này bà xử lý còn ít sao, chẳng lẽ bà phải hi vọng An lão gia tử thu mình sống, chẳng qua là bà giữ tốt mà thôi.

“Nhưng An Quân Yến thật sự đứng trước mặt mọi người được An gia thừa nhận.” An Tuấn Bình có chút không chấp nhận được, mấy năm nay, hắn là thật sự đem An Quân Yến làm đứa con hắn thương yêu nhất mà bồi dưỡng, lời An lão phu nhân không thể nghi ngờ là sét đánh, đánh hắn trống rỗng.

“Trên gia phả thừa nhận sao, nếu không phải ngươi cần một người thừa kế, sẽ thừa nhận hắn sao, tình huống gì ngươi cũng biết, An Gia Huy có một đám nữ nhân, ngươi chỉ có An Nhiên An Cẩn hai đứa con gái, một đứa vô dụng, một đứa không dùng được, còn có thể trông cậy vào cái gì, nếu không cố ý tìm người cho người lưu lại đào hoa trái, ngươi có thể thuận lợi ngồi lên vị trí tổng tài?” An lão phu nhân đối biểu hiện của An Tuấn Bình thập phần bất mãn, thê tử chính là thê tử, người khác, đều không nhìn thấy ánh sáng, mặc kệ là mục đích gì.

An Tuấn Bình là á khẩu không trả lời được. Chính là khẽ nhếch miệng nghe.

“Khả năng ngươi còn không biết, mẹ An Quân Yến không phải bệnh chết, mà là bị xử lý, nếu không khi người được vị trí này, sẽ kéo theo không biết bao liên lụy, ngươi cảm thấy khi hắn biết được chuyện này thì sẽ như thế nào?” An lão phu nhân hỏi một câu làm người ta không thể nào trả lời được, vấn đề trong đó, bén nhọn làm cho người khác muốn trốn tránh.

An Tuấn Bình luôn bị lừa gạt, một chút tiếng gió cũng chưa từng nghe qua, hoàn toàn tin An lão phu nhân nói, nghĩ đến mẹ An Quân Yến là bệnh chết, An lão phu nhân mới nhận lấy nuôi nấng, nếu An Quân Yến biết sẽ như thế nào, hắn chỉ cảm thấy sau lưng một trận mồ hôi lạnh, hắn đây là nuôi ong tay áo!

“Như thế nào không nói sớm, nếu sớm biết rằng, sớm biết rằng…” Hắn sẽ không dốc sức bồi dưỡng như vậy.

“Hiện tại biết cũng không chậm, để cho hắn cảm thấy con xem nó như con trai là được rồi, quyền kế thừa hắn không có, con còn trẻ, đợi 20 năm nữa cũng không vấn đề gì, chờ hắn sinh đứa nhỏ, liền ôm lại đây nuôi, như vậy sẽ không lo lắng nuôi không quen.” Ngay từ đầu, bà đã nghĩ tốt lắm, thời điểm phát hiện An Quân Yến hắn đã lớn, có chính mình tư duy quan niệm, bà căn bản không tin vào An Quân Yến, mà là chờ An Quân Yến sinh đứa nhỏ, lúc đó chẳng phải là An gia đứa nhỏ sao, ôm ở bên người nuôi dưỡng từ nhỏ, như vậy mới an tâm, cho nên với chuyện Từ Tuệ Linh làm, thái độ của bà là mắt nhắm mắt mở bỏ qua.